Christin Ditchfield
Khi Michelle Akers còn là một cô gái nhỏ, cô đã có một giấc mơ. Đó không phải là một giấc mơ bình thường, nó là một giấc mơ lớn. Cô muốn trở thành một người chụp banh cho đội banh cà-na Steeler Pittsburgh. Akers đã tập luyện làm những cú chụp banh trong sân sau nhà với cha và anh của cô mỗi ngày. Nhưng rồi một người thầy đầy-ý-nghĩa đã đem cô bé Michelle qua một bên và đã nói với cô về sự thật lạnh lùng, khó chịu rằng: “Những cô gái thì không chơi đá banh cà-na!”Michelle đã bị hạ nhục. Cô đã yêu thích những môn thể thao và đã muốn trở thành một vận động viên thể thao bất kể điều gì ngăn cản cô. Cha mẹ của cô đã nâng đỡ và ủng hộ cô. Lúc đó, cô đã tìm những cách khác để dùng những tài năng thể thao của cô. Cô Akers đã khám phá ra rằng cô đã có một năng khiếu khác thường cho đá banh. Cô đã thắng được những cái cúp và phá vỡ tất cả những kỷ lục. Vào năm 1985, cô đã được mời để trở thành một thành viên của Đội-tuyển Nữ-giới Bóng-đá Quốc-gia của Liên-hiệp-chủng-quốc Hoa-kỳ được khai mạc. Cô đã giúp đội này giành được giải Vô-địch Thế-giới của Nữ-giới vào 1991. Continue reading “Michelle Akers: Tầm Nhìn Trên Giải Thưởng”